Sách lean startup có dạy rằng “fail fast” tức là hãy bắt tay vào việc và sẵn sàng đón nhận thất bại càng sớm càng tốt. Không phải đợi tới một năm thử nghiệm với bao nhiêu đầu tư, nguồn lực và hy vọng để rồi nhận ra mình sai lầm. Trong thế giới biến động không ngừng, sự tiên lượng dường nhưmising target rất xa xỉ bởi sự phức tạp vượt quá tầm hiểu biết và kiểm soát của con người. Vì vậy cách thông minh hơn là đừng có tiên đoán cái gì xa quá, mà hãy tự tin mà “chập chững” bước đi; ta có thể ngã nhưng đứng dậy ngay được. Và hãy mong đợi những cú ngã như vậy.
Anh bạn quý mến phương Nam của tôi đã có hơn một năm rưỡi chuyển đổi thành công sang agile cũng có chia sẻ kinh nghiệm “xương máu” như vậy:
1. Trong suy nghĩ, luôn cho phép mọi người mắc sai lầm, và cả chính mình nữa
2. Trong hành động, phải bắt tay vào ngay, không đợi đến khi bạn có đủ thông tin mới làm việc.
Sự khác biệt trong tiếp cận của agile nói chung chính là ở chỗ này: thực tiễn sẽ dạy ta thông tin ta cần biết, cái ta cần phải làm. Và để biết được điều đó thì chỉ có một cách duy nhất là bắt tay vào thực tiễn và chấp nhận sai lầm. Và thông minh hơn nếu như ta có cách giảm thiểu rủi ro và thiệt hại (nếu có) của sai lầm ấy. Cách đó chính là việc “do small” – làm cái nhỏ thôi, và nhích lên từng bước một. Thất bại là mẹ của thành công. Sao lại phải sợ thất bại nhỉ !?
Nguồn: Tấn's Notes